[Audio Book] Ký sự pháp đình: Giữa hai nửa con người - Phạm Vũ (MP3)


Nguồn : Internet
Tác giả : Phạm Vũ
Kiểu tập tin : MP3
Độ lớn tập tin : 355 MB

Bị cáo N.M.D.: "Xin tòa xem xét, bị cáo không có ý định chạy trốn. Hôm sau, bị cáo còn tìm cô ấy để trả lại tấm thẻ SV đánh rơi nên mới bị bắt". Chủ tọa: "Bị cáo tỏ ra thành khẩn nhưng trong trường hợp này tòa không xem đó là một tình tiết giảm nhẹ. Nó phải được coi là một tình tiết tăng nặng". D. bị truy tố về tội hiếp dâm. Tại phiên tòa chiều 6-10-2000, D. trả lời những câu hỏi của hội đồng xét xử (HĐXX) với vẻ mặt bình tĩnh, thêm một chút yêng hùng khi nhất định không khai kẻ đồng phạm. Tất cả những người dự khán đều lạnh người trước sự thờ ơ của bị cáo đối với tội lỗi của mình. Chủ tọa cũng không kìm được sự phẫn nộ: "Thái độ của bị cáo thể hiện sự coi thường luật pháp, đạo đức xã hội và nhân phẩm của người khác". Rõ ràng anh ta không ý thức được hành động của mình là một tội hình sự nghiêm trọng bị toàn xã hội lên án mà trong khung hình phạt, mức án cao nhất là tử hình. Cô gái nức nở, phẫn uất: "Tôi không bằng lòng với đề nghị của Viện Kiểm sát áp dụng khoản 2 với khung hình phạt 7-15 năm tù. Kẻ đồng phạm, hắn cũng không chịu khai, tòa phải có biện pháp gì chứ! Mức án như vậy là quá nhẹ. Cả một đời con gái của tôi đã mất đi, bao giờ mà quên được!".
Sự bất bình của cô có làm HĐXX khó chịu nhưng tôi biết rằng cô hoàn toàn được thông cảm. Những gáo dầu từ thái độ bàng quan đến khó hiểu của thủ phạm cứ liên tục dội vào ngọn lửa đang bừng lên trong mắt cô. Vâng, hành động của hai kẻ lang thang trong phút chốc đã để lại một nỗi đau, một sự mất mát, nỗi ám ảnh khôn nguôi cho cô trong suốt một đời. Cô không đề nghị mức bồi thường nào mà cứ lặp đi lặp lại "một mức án cao hơn". D. đã cùng tên T. rủ nhau đi tìm các cặp nam nữ hay ngồi tâm sự ở chỗ vắng. Khi gặp X. đang ngồi với bạn trai, chúng giả làm công an phường mời hai người về trụ sở. Tên D. dẫn anh con trai đi trước, T. giữ cô gái ở lại vườn tràm. Lát sau D. quay lại... Phạm tội có tổ chức như thế nhưng trước tòa thái độ của D. lại cho thấy anh ta chỉ coi đó là một việc bình thường, không hối hận, không ray rứt. Trong những trường hợp này người ta thường đưa ra những lời giải thích về bản năng, sự thiếu kiềm chế, có khi còn trích dẫn cả chủ nghĩa Freud. Tôi nhớ ai đó đã nói rằng con người là sự kết hợp giữa nửa phần con và nửa phần người. Cuộc sống vận động trong sự đấu tranh giữa hai nửa ấy để con người ngày một người hơn. Ở trường hợp tên D., không phải một phút thiếu lý trí mà đã có cả một sự chuẩn bị, sắp xếp cho phần con trỗi dậy lấn át phần người; lý trí, đạo đức không còn chỗ đứng. Và tất cả những điều đó hắn cũng coi là bình thường như ba lần trước đó hắn đã phải ra tòa vì tội trộm cắp. Lần này mức án 14 năm tù không biết có đủ để D. nhận thức được hành vi của mình là tội ác?